Latest Post



1. Miệng ít nói, tự nhiên ít họa

Bụng dạ ít ăn, tự nhiên ít bệnh

Trong lòng ít muốn, tự nhiên ít lo

Thân mình ít sự, tự nhiên ít khổ.

2. Lớn rồi! Nhìn một phải thấu mười. Bởi vì bên trong một con người, không thân thiện như cái miệng họ thể hiện. Vì vậy, nên nhớ rằng: "Không phải cái gì lóng lánh cũng là vàng, không phải ai nhìn đàng hoàng cũng là người tử tế"

3. Rút thăm không có nghĩa là ta buộc phải làm theo những gì có trong tờ giấy mình bốc được, mà đó chỉ là phương tiện giúp ta nhận ra mình thực sự mong muốn điều gì. Nếu đưa ra lựa chọn trong lúc không biết bản thân muốn gì, dù là phương án A hay phương án B rồi bạn cũng sẽ hối hận về quyết định của mình mà thôi.

4. Không ai có thể thay bạn bảo vệ bạn,
Lòng hy sinh cao cả của bạn chỉ là sự tự ngược đãi mà thôi.
Có ích kỷ và vô trách nhiệm một chút cũng không sao.
Không gì vô trách nhiệm với bản thân bằng việc bạn cứ tranh luận mãi về trách nhiệm rồi bỏ mặc bản thân cho đến khi cảm thấy ngạt thở.

5. Đến một lúc nào đó, con người ta sẽ có nhiều tâm sự hơn nhưng lại càng kiệm lời hơn.

6. Ai cũng đều có những nỗi buồn, nhưng chẳng có nỗi đau buồn nào giống nhau. Nên hơn hết, đừng bao giờ nghĩ rằng mình hiểu nỗi buồn của người ta như thế nào.

7. Trầm cảm thật sự đáng sợ.
Vậy nên nếu ngày nào đó, một người bạn cực sôi nổi hướng ngoại của bạn nói rằng họ thật đau khổ, mong bạn hãy xem đây là một chuyện quan trọng. Bởi họ có lẽ sẽ đau khổ gấp ngàn lần so với tưởng tượng của bạn.

8. Có một cuốn sách viết rằng: “Dù bạn sống thế nào, tôi vẫn luôn cổ vũ”.
Tuy nhiên điều cần thiết không phải là người khác cổ vũ bạn mà bạn phải cổ vũ chính mình.
“Dù sống thế nào, hãy luôn cổ vũ chính mình”

9. Tuổi trẻ, là tuổi bồng bột, tuổi trẻ cũng là tuổi dễ bị lạc lối. Nhưng đừng lo lắng và e ngại sai lầm của tuổi trẻ. Vì đó chính là bài học cho chính bạn để trưởng thành.

- sưu tầm -



1. Sẽ rất ít người quan tâm đến việc bạn đã trả giá nhiều hay ít, cố gắng như thế nào, chống đỡ có mệt hay không, rơi có đau không, bọn họ chỉ nhìn vào vị trí cuối cùng mà bạn đứng, sau đó hâm mộ hoặc khinh thường…

2. Con người ta luôn nhìn thấy và hâm mộ hạnh phúc của người khác. Nhưng đến một lúc nào đó bất chợt quay đầu, lại phát hiện thì ra mình cũng đang được người khác ngưỡng mộ. Thật ra, mỗi người đều có hạnh phúc của chính mình. Chỉ có điều, hạnh phúc của bản thân thường nằm trong mắt người khác.

3. Bạn có thể rất lương thiện nhưng tuyệt đối không được buông lỏng cảnh giác với xã hội này, bởi vì có một số người căn bản không phải là con người. Tâm hại người thì không nên có, nhưng tâm phòng người thì nhất định phải có.

4. Một khi bạn không còn so sánh mình với người khác, cũng có nghĩa bạn đã có bước tiến dài của sự trưởng thành và hạnh phúc. An yên trong cuộc sống của chính bản thân bạn.

5. Chỉ cần bớt quan tâm đến việc người khác nghĩ gì, làm gì.
Và bớt ảo tưởng vị trí của mình trong tim họ, thì cuộc sống sẽ tự khắc nhẹ nhàng hơn thôi…

6. Đừng bao giờ coi sự quan tâm của người khác là điều đương nhiên, cho dù người ấy có yêu bạn bao nhiêu, cuối cùng rồi cũng sẽ có ngày cảm thấy mệt mỏi. Lòng người thường sẽ không mất đi vì chuyện lớn nào đó, mà là từ những thất vọng nhỏ tích tụ từng ngày cho đến khi trở thành vết thương chí mạng.

7. Tới một giai đoạn nhất định của cuộc đời, chúng ta sẽ không còn bận lòng với chuyện thắng thua, chọn cách im lặng và mỉm cười để đối phó với mọi áp lực ngoài kia. Đó không phải là hèn yếu hay nhu nhược, chỉ là mong muốn: năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an… cho mình, cho người…

8. Đừng chỉ vì ai đó trông mạnh mẽ, không có nghĩa là tất cả mọi thứ đều ổn. Ngay cả những người mạnh mẽ nhất cũng cần một người bạn để dựa vào vai mà khóc. Hãy kết hôn với người mà bạn thích chuyện trò với người đó, vì khi bạn già đi, bạn sẽ phát hiện ra rằng thích chuyện trò là một ưu điểm lớn.

Chill Radio l Sưu tầm.



✨1️. Sống thì phải có kế hoạch, mục tiêu rõ ràng. Đừng ậm ờ thế nào cũng được.

✨2️. Có kế hoạch, mục tiêu rồi thì hành động đi, đừng chần chừ, đừng trì hoãn. Đừng mãi ăn bánh vẽ hoài thế, lâu dần chính bản thân bạn cũng thấy chán mình chứ đừng nói người khác.

✨3️. Nhất định phải có kỷ luật bản thân.

✨4️. Đã nói là làm, sai cũng làm, phải làm mới rút ra được kinh nghiệm. Còn cứ ngồi đó sợ hãi đủ đường thì đến cơ hội sai lầm cũng không đến phần bạn.

✨5️. Google gần như có thể giải đáp tất cả những gì bạn thắc mắc, nó MIỄN PHÍ mà, hãy tận dụng đi.

✨6️. Ngoài internet đừng quên bạn có sách, các thư viện sách luôn chào đón bạn. Nếu không có thời gian đọc sách giấy, một lần nữa tận dụng internet để đọc sách thông qua các app (miễn phí, trả phí đều đủ cả) tranh thủ lúc đi xe bus, ngồi chờ coffee, vừa rẻ vừa tiện dụng.

✨7️. Đừng suốt ngày up ảnh, up status sống ảo nữa, nó không khiến chiếc bụng của bạn no được đâu. Tắt up ảnh ảo và đi kiếm tiền, hoặc học những thứ bổ ích khác đi.

✨8️. Biết mình không thông minh thì lấy sự cần cù bù vào. Người ta đọc 1 tháng được 1 quyển sách, bạn phải đọc ít nhất 3 cuốn.

✨9️. Với mạng xã hội, ngưng theo dõi những thứ xàm xí đi. Ấn theo dõi ngay những người truyền cảm hứng, những người thành công, những người luôn mang đến cho bạn nguồn năng lượng tích cực.

✨1️0. Đừng bao giờ phí thời gian lướt mạng xã hội một cách vô thức, hãy để dành nó để học ngoại ngữ, trau dồi thêm kỹ năng bản thân còn thiếu còn yếu.

✨1️1. Đừng bao giờ để bản thân rơi vào trạng thái trống rỗng, nghĩa là không biết bản thân muốn gì, nên làm gì? Phải luôn luôn đẩy bản thân vào guồng hoàn thiện bản thân.

✨1️2. Khi gặp vấn đề phải tìm hướng giải quyết ngay, đừng ỉm nó đi... nếu không muốn những vấn đề đó là tiền đề cho sự thất bại.

✨1️3. Muốn hội nhập phải biết ngoại ngữ. Muốn gì thì muốn, ngoài tiếng mẹ đẻ, nhất định phải học thêm ít nhất một vài ngoại ngữ.

✨1️4. Lớn rồi, phải biết chọn bạn mà chơi, nhìn cho rõ đâu là bạn đâu là bè, đâu là người mình nên tin tưởng đâu là kẻ chỉ để xã giao.

✨1️5. Thị phi ở đời nhiều lắm, đừng để bản thân bị cuốn vào những chuyện tào lao, lãng phí thời gian.

✨1️6. Phải là người vừa có tài vừa có đức, biết nhiều biết ít nhưng nhất định phải BIẾT ĐIỀU.

✨1️7. Tuyệt đối không lãng phí thời gian vào những người/việc không đáng. Ví dụ như đau khổ, dằn vặt bản thân khi chia tay, bị từ chối/ hoặc khi làm một việc gì đó thất bại... TUYỆT ĐỐI KHÔNG. Thời gian đau khổ, dằn vặt đó hãy dành dụm để làm để đối tốt với bản thân, với những người xứng đáng thì hơn.

✨1️8. Và điều cuối cùng, hãy bung hết sức mình mà làm, làm thật quyết liệt... không thành công thì cũng thành nhân. Nhớ nhé!

Sưu tầm



Bản cập nhật KB5006670 gần đây của Windows 10 đang gây ra sự cố in mạng trên nhiều thiết bị. Cho đến khi Microsoft phát hành bản vá chính thức, đây là cách khắc phục.

Download các bạn vá lỗi theo link & update là thành công !

Tải xuống thủ công KB5007253 ( bản vá lỗi khắc phục lỗi máy in )

Đối với fix lỗi 0x0000011b:
  •     Trên máy chủ share máy in, cần copy nội dung bên dưới vào notepad save lại thành 0x0000011b.reg.
[HKEY_LOCAL_MACHINE\System\CurrentControlSet\Control\Print]
"RpcAuthnLevelPrivacyEnabled"=dword:00000000

  • Chạy file vừa tạo, reset máy --> kết nối lại 100% thành công ! 

Chúc các bạn thành công !!!
ST

Con người chúng ta thường hối hận, tiếc nuối về những cơ hội đã mất bằng câu "sớm biết thì….". Thực ra chúng ta hiểu rõ rằng, đánh mất và hối hận chẳng qua chỉ là cái đuôi vô dụng của những kẻ không thể vứt bỏ sĩ diện.

Đối với những kẻ vô dụng, sĩ diện lớn hơn cả trời, có thể chịu uất ức, có thể chịu khổ nhưng không thể đánh mất sĩ diện.
Quá nửa đời người, trải qua mọi thứ, chúng ta mới dần dần hiểu rằng, chỉ cần có đủ kết quả là được, quá trình phấn đầu dù thê thảm đến mấy cũng chẳng quan trọng.
Bởi nếu bạn không vứt bỏ sĩ diện đi cầu xin cơ hội, sẽ có người chớp lấy cơ hội ấy. So với sự vứt bỏ sĩ diện để cầu xin cơ hội, thì bỏ lỡ rồi hối hận mới là kết cục mà chúng ta khó lòng chịu đựng được nhất.
Bởi vậy, chúng ta tuyệt đối không được coi thường những người "mặt dày", da mặt càng dày, đường đi càng rộng.

01 Chết vì thể diện
Đứng trước hạnh phúc, thể diện không đáng một xu. Trong cuộc sống hiện thực, nhiều người thường nghĩ có thể diện là có tất cả, có thể diện mới đủ tự tin để ưỡn ngực, ngẩng cao đầu.
Thế nhưng người xưa lại có câu "chết vì thể diện, bệnh sĩ chết trước bệnh tim". Những người quá coi trọng thể diện, thường sẽ vì thể diện mà đánh mất những cơ hội tốt, hay thậm chí là cả sinh mạng của mình.
Tôi từng đọc được câu chuyện về một cậu sinh viên đại học năm thứ nhất cùng bạn bè tới quán rượu. Quán rượu đó có quy định rằng, nếu như có thể uống 6 cốc, mỗi cốc 300ml trong vòng 3 phút, sẽ được miễn toàn bộ chi phí dưới 1 triệu đồng.
Trước sự vỗ tay nhiệt liệt của bạn đồng học, cùng với những tiếng hét "cố lên, cố lên" ở xung quanh, cậu sinh viên năm thứ nhất tự tin đứng giữa sân khấu, uống liền 5 cốc.
Sau đó, cậu ta bước xuống bục, nôn khan vài tiếng, đồng thời xua xua tay ám chỉ "chỉ đến đây thôi". Nhưng, mọi người xung quanh càng hò hét to hơn, thậm chí không ít người mở sẵn điện thoại, chuẩn bị lưu lại khoảnh khắc kỳ tích huy hoàng ấy.
Và rồi, cậu sinh viên ấy quay lại uống tiếp cốc rượu định mệnh thứ 6. Vốn tưởng nắm phần thắng trong tay, cậu sinh viên đột nhiên cảm thấy cơ thể mất kiểm soát, chân run rẩy, đầu nghẹo sang một bên, ngã khụy xuống nền đất và không bao giờ tỉnh lại nữa.
Thể diện là da, tự trọng là xương. Trong cuộc sống, rất nhiều người đánh đồng thể diện và tự trọng, họ nghĩ rằng mất thể diện tức là đánh mất tự trọng.
Nhưng thực tế là, những người vì muốn được người khác khẳng định và ngưỡng mộ mà không ngừng mở rộng cuộc sống của mình, khiến đôi vai vống mỏng manh của bản thân phải gánh chịu quá nhiều gánh nặng thể diện.
Vậy nên, những người sống mệt mỏi không phải là sống vì lòng tự trọng mà là vì không thể vứt bỏ thể diện và tiếc nuối hư vinh.

02 Vứt bỏ thể diện, để có được nhiều hơn
Quá trình vứt bỏ thể diện có thể thê thảm. thế nhưng những gì có được sau khi vứt bỏ thể diện lại vô cùng nhiều. Đời người thực ra chỉ có ba việc: một là biết chọn như thế nào, hai là biết phải kiên trì như thế nào và ba là hiểu phải trân trọng như thế nào.
"Bánh từ trên trời rơi xuống" chẳng qua chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi, chỉ khi bản thân thực sự đủ mạnh mẽ thì mới vĩnh viễn không mất thể diện. Bởi vậy, khi bạn buông bỏ thể diện, nỗ lực phấn đấu vì bản thân, cũng chính là để giữ lại thể diện tốt nhất cho chính mình.
Tôi có quen anh bạn tên Lương, làm trong nhà hát kịch, những năm gần đây, nhà hát kinh doanh lạnh lẽo, không đủ tiền chi trả phí thuê mặt bằng, anh Lương đành phải bôn ba kiếm việc khắp nơi.
Đúng lúc, đài truyền hình tỉnh cần tìm người dẫn chương trình, anh Lương vội vàng làm hồ sơ ứng tuyển. Bên đài truyền hình muốn thử anh Lương có sức chịu đựng không, liền dựng một cái tủ kính đặt giữa đoạn đường náo nhiệt nhất.
Họ yêu cầu anh Lương ngồi trong đó phát trực tiếp 48 tiếng đồng hồ, thi thoảng phải phối hợp biểu diễn theo các yêu cầu của khán giả theo dõi tiết mục.
Khán giả coi anh Lương như là con khỉ, lúc thì yêu cầu anh múa võ, lúc thì yêu cầu anh ca hát, nhảy múa, lúc thì yêu cầu hò hét… Anh Lương mặc dù khó chịu, nhưng vẫn cố cười trong nước mắt.
"Suýt chút nữa là tôi sụp đổ", anh Lương nói.
Cắn răng chịu đựng suốt hơn 48 tiếng đồng hồ, anh Lương cuối cùng cũng được nhận vào làm người dẫn chương trình của đài truyền hình tỉnh.
Một CEO của tập đoàn lớn từng nói rằng: "Thể diện là gì? Chúng tôi làm việc lớn chưa bao giờ cần đến thể diện. Chúng tôi có thể lột bỏ da mặt tức thể diện vứt xuống đất, giẫm đạp rồi nghêng ngang bỏ đi, chẳng thèm để ý tới".
Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta bị hạn chế bởi thể diện, khiến nhiều việc chúng ta muốn làm nhưng lại không dám làm, rất nhiều việc không muốn làm nhưng bị ép phải làm. Ngày ngày đầu tắt mặt tối mà vẫn chẳng làm nên trò trống gì.
Ngược lại, những người thực sự thành công, họ không bao giờ sợ bị khinh thường. Họ tình nguyện bắt đầu từ những thứ nhỏ nhất, từ những chỗ khổ nhất.
Họ sống chân thành, điềm nhiên và không để tâm tới suy nghĩ của người khác. Họ có thể vứt bỏ mọi sự ràng buộc, toàn tâm toàn ý hướng tới mục tiêu của mình, để giành lấy kết quả mà mình mong muốn.
Bởi vậy, muốn biết một người nào đó có trưởng thành và đi đúng quỹ đạo hay không, không thể xem người đó chém gió mạnh tới mức nào, thể diện cao đến bao nhiêu mà phải xem mặt người đó dày như thế nào và có thể vứt bỏ được bao nhiêu thể diện.

03 Làm người, mặt phải dày
Thể diện là tấm vải che mặt của những kẻ vô dụng, những người làm việc lớn, có bản lĩnh thực sự, chưa bao giờ họ quan tâm đến thể diện.
Bạn cái này ngại, cái kia ngại, vậy sao không ngại sống? Khi bạn không ngại với cuộc sống, với thế giới này, trưởng thành mới bội tăng từng ngày.
Con người sống ở đời, mặt phải dày, buông được, bỏ được, chơi được. Chỉ cần bạn đủ dũng cảm, thì dù gió đông, gió tây cũng không có gì đáng sợ.
Khoảng cách giữa bạn và thành công chẳng qua chỉ là mặt dày bước thêm một bước, chỉ cần bước thêm một bước đó, cuộc đời bạn ắt sẽ có sự thay đổi lớn.
Người trẻ hiện nay, ai cũng muốn được như Jack Ma, nhưng không thể không thừa nhận hơn 99% trong số đó không thể trở thành Jack Ma.
Sự thành công của Jack Ma không chỉ nhờ vào năng lực, cơ hội mà quan trọng là mặt phải dày hơn người khác.
Jack Ma lần đầu thi đại học, môn toán chỉ được 1 điểm (trên tổng số 100 điểm). Mọi người xung quanh cười nhạo ông, nhưng ông vẫn không hề do dự, đăng ký lớp ôn thi lại đại học.
Lần thi đại học thứ hai, ông chỉ được 19 điểm toán. Cha mẹ khuyên ông đừng thi nữa kẻo mất mặt, đi học nghề gì khác kiếm cơm. Nhưng Jack Ma vẫn mặt dày xin thêm một cơ hội nữa.
Lần thi đại học thứ ba, ông được 79 điểm môn toán, cuối cùng cũng đỗ vào đại học. Nếu như mặt không dày, có thể Jack Ma sẽ không bao giờ vào được đại học.
Sau này, khi sáng lập Alibaba, Jack Ma càng mặt dày hơn, ông đi cầu cạnh khắp nơi, quảng bá ý tưởng của mình, ông bị lườm nguýt và từ chối không biết bao nhiêu lần. Nếu như ông không mặt dày, Alibaba sẽ không thể thành công như ngày hôm nay.
Ai cũng hy vọng bản thân mình tích cực có bản lĩnh. Và cách tốt nhất để có được điều này đó là không quan tâm tới suy nghĩ của người khác, làm việc bằng cái đầu cứng và làm người bằng cái mặt dày.
Trong thế giới của người trưởng thành, không có cái gì là đúng sai thực sự, chỉ có tiêu chuẩn cá nhân. Nếu như lấy tiêu chuẩn của người khác áp đặt vào chính mình, ắt sẽ có ngày trở thành tứ bất tượng.
Nhưng nếu chúng ta biết rèn giũa khuyết điểm của mình dựa trên ý kiến của người khác, không phủ định ý niệm của mình chỉ vì sự bất giải của mọi người xung quanh, chúng ta chắc chắn sẽ nắm bắt được nhiều cơ hội hơn.
Bởi vậy, khi bạn có thể mặt dày chủ động giành lấy cơ hội cho mình, thành công sẽ ngày càng gần bạn hơn. Nhiều lúc, "mặt dày" còn là thủ đoạn để chúng ta sinh tồn.
Guevara từng nói: "Khi bạn biết thể diện là thứ không quan trọng nhất, tức là lúc bạn đã thực sự trưởng thành".
Đúng vậy, khi bản hiểu rằng, thể diện chẳng qua chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, khi trái tim của bạn đủ mạnh mẽ để thoát khỏi lớn vỏ bọc ấy cũng chính là lúc bạn nắm giữ được nhiều cơ hội hơn.
Dù gì, những người quá giữ thể diện, chỉ vì sợ hãi mà tụt lại phía sau, chỉ vì tham vọng và hư vinh, mà ngày càng xa cách thành công.
Những người mặt dày, là những người dám vứt bỏ sĩ diện, nâng cao năng lực bản thân, mặc dù nhất thời bị người khác cười chê, nhưng cuối cùng lại trở thành người chiến thắng.
Bởi vậy, hãy vứt bỏ cái gọi là sĩ diện kia đi. Chạy theo cái gọi là sĩ diện ấy chỉ khiến bạn càng thêm mệt mỏi. Vứt bỏ áo giáp, nâng cao năng lực bạn thân mới giúp bạn sống căng, sống tràn và sống vui vẻ hơn.
Người trẻ ơi, xin hãy nhớ rằng chết vì thể diện chứ không chết vì mặt dày. Mặt dày mới là sự tài ba lớn nhất của con người.
ST.


Dứt khoát ép mình một lần, ai cũng có thể trở thành cổ phiếu tiềm năng.

Trước đây, tôi luôn cho rằng, ra ngoài xã hội, thứ dựa vào chính là các mối quan hệ, nếu có họ hàng thân thích hay bạn bè thân thiết làm chức to to một chút thì mình cũng được “ăn ké”, có người giúp rồi, còn sợ gì không thành công.
Hiện tại, tôi càng lúc càng thấu ra được rằng, con người ta sống ở đời, không thể dựa vào ai đó mãi mãi, phụ thuộc vào người khác là một suy nghĩ vô cùng không nên có, dựa vào chính mình, mới là chân lý.
Đặc biệt là trong thời đại mà công nghệ Internet ngày càng phổ biến như hiện nay, phương thức giao lưu của con người với con người cũng ngày một khác biệt.
Rất nhiều người, chẳng qua cũng chỉ là quan hệ “like” trên Facebook, rất nhiều người, vốn dĩ cũng chẳng quen biết, nhưng chẳng hiểu sao lại là “bạn bè” trên mạng xã hội, phần lớn cũng chỉ là những người bạn “chưa bao giờ gặp”, bạn bè hàng nghìn người, nhưng thực sự nhắn tin quan tâm, hỏi han nhau liệu có đếm được trên đầu ngón tay!
Vậy mới nói, đường của mình, phải tự mình bước đi. Một người khi ngày càng trở nên tài giỏi hơn, thực ra là họ đang thuận theo thời đại, cùng tiến bộ với thời đại, họ luôn buộc bản thân phải tiến bộ để thích nghi với sự đổi mới. Họ luôn “ép mình”, nghiêm túc tự giác kỉ luật, trở thành bản thân tốt đẹp nhất.
1. Ép mình đọc sách
Khi bạn không có gì, hãy nỗ lực đọc sách, học hành. Người xung quanh có thể quan tâm bạn, nhưng không thể dẫn dắt bạn đi làm điều gì đó chính xác.
Có thể sẽ có người kéo bạn đi, nhưng sân khấu mà người khác cho bạn, chưa chắc đã là điều bạn muốn, cũng chưa chắc đã thích hợp với bạn. Trong khi đó, bạn hoàn toàn có thể thông qua đọc sách, tìm ra phương hướng cuộc đời cho mình, không để người khác sắp xếp mình nữa.
Đọc sách là phương thức tích lũy tri thức, năng lực vô cùng hiệu quả. Bất kể bạn bao nhiêu tuổi, bằng cấp cao tới đâu, bạn vẫn có thể tiếp tục đọc sách. Đọc sách không có biên giới tuổi tác, cũng không có biên giới quốc gia. Vì vậy, dù ngày hôm nay bạn mới bắt đầu thì cũng không có gì là quá muộn, đừng do dự hay chần chừ nữa.
Bạn sở dĩ không thành công, luôn tức giận, phàn nàn, thực ra đều là bởi trí tuệ không đủ. Bạn không nhìn thấu được chân tướng xã hội, cũng không hiểu người khác, bạn cảm thấy hoang mang, cảm thấy con đường mình đi nó mờ mịt.
Chẳng hạn, bạn làm xong một phương án mà bạn cho là hoàn hảo, nhưng khi cầm lên cho lãnh đạo thì lại bị mắng cho một trận. Đó là bởi bạn hoàn toàn không cho ý đồ của lãnh đạo vào phương án, tự làm theo ý mình.
Đọc sách, học hành, thực ra là phương pháp thay đổi vận mệnh tốt nhất. Người thực sự tài giỏi, cả đời đều không ngừng đọc sách, mặc dù đọc sách rất khô khan, nhưng cứ kiên trì, bạn sẽ đọc được dư vị trong mỗi cuốn sách, tận hưởng thành quả của việc đọc sách, nhưng câu chữ nhàm chán, khô khan rồi sẽ biến thành những cuộc đời thú vị và sống động.
2. Ép mình ra khỏi những mối quan hệ xã giao vô ích, học cách cô đơn
L. một người bạn của tôi đi đến thành phố khác, cô ấy đăng trên trang cá nhân rằng: “Bắt đầu từ một nơi xa lạ, dần dần làm nên”. Bài đăng này được đăng từ tháng 2 năm ngoái, hơn một năm rồi, cô ấy không đăng bài đăng nào khác, cũng chẳng like hay bình luận bài đăng của ai.
Có một vài nhóm, tôi và cô ấy cùng ở trong đó, nhưng không còn thấy cô ấy trả lời. Ngay cả bạn thân, cô ấy cũng rất ít liên lạc.
Hơn 1 năm trời, L. đã làm những gì? Sau khi tôi chủ động nhắn tin nói chuyện thì mới biết, cô ấy ở thành phố mở một nhà máy điện tử, với hơn 100 nhân viên, tất cả đều không phải người quen biết. L. nói: “Làm việc với những nhân viên mình không quen biết, dễ quản lý hơn nhiều”.
Ngày trước, L. cũng từng mở một xưởng nhỏ ở thị trấn, nhưng nhân viên hầu như toàn người thân, không thì là bạn bè của bạn bè, không thể dứt khoát nghiêm khắc với ai được, công việc vì thế mà trở nên rất bị động.
L., cô bạn, “cô lập”, nhưng đồng thời cũng đã trở thành một “thương nhân”. Một người con gái, lựa chọn rời xa quê hương, nhưng cũng chính nhờ vậy mà đạt được thành công lớn hơn. Tất nhiên, cách làm của cô ấy, chưa chắc đã phù hợp với tất cả mọi người, dẫu sao thì, con đường đi của mỗi người là không giống nhau.
Nhưng, làm một người “cô đơn”, lại có thể thích hợp với phần lớn mọi người, đôi khi, lựa chọn rời xa một vài nhóm xã giao “không đâu”, rời xa sự “ràng buộc” về tình cảm, một mình tự lập bước đi trên con đường, tập trung toàn bộ sức lực và thời gian làm tốt việc của mình, cũng là một lựa chọn đáng để cân nhắc.
3. Bắt mình từ bỏ cái gọi là “ổn định”, dám thử thách, làm khó bản thân
Rất nhiều ba mẹ luôn khích lệ con cái học hành, tốt nghiệp xong thì kiếm công việc ổn định nào đó, rồi lập gia đình, sinh con cái, sống một cuộc sống ổn định.
Đối với nhiều người, đó chính là một cuộc sống lý tưởng, nhưng có một điều có thể nói đó là, nếu bạn đã lựa chọn con đường ấy, vậy thì cũng đừng đi ngưỡng mộ những người giàu có hơn mình, thành công hơn mình, tự tại hơn mình, tận hưởng cuộc sống sung túc hơn mình.
Người thực sự tài giỏi, họ không bao giờ lựa chọn “an phận”, lựa chọn “ổn định”. Họ luôn nỗ lực không ngừng làm mới bản thân, nâng cao năng lực của mình. Có câu “bất phá bất lập”, bạn không dám vượt qua giới hạn của bản thân, bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể bay cao bay xa.
Cuộc sống ổn định, quá thảnh thơi, giống như bức tường cao vậy, nó nhốt con người ta vào bên trong, phương pháp để trèo ra khỏi bức tường đó là tự làm khó bản thân, thay đổi tư duy, dám thử thách. Những người ép mình “vượt ra khỏi lối mòn”, mới sống cao hơn người khác một bậc, ngắm được những phong cảnh đẹp và hùng vĩ hơn người khác.
4. Ép mình từ bỏ những chuyện “vặt vãnh”, nhẹ nhàng lâm trận
Đồng nghiệp T. đã ly hôn, trong 2 năm thời gian, cậu ấy sống trong đau buồn, không có một ngày hạnh phúc. Cậu ấy rất ít khi lộ ra khuôn mặt cười, có cười thì cũng là cười khổ. Có một giai đoạn thời gian, vì không tập trung được cho công việc, nên thường xuyên mắc lỗi, cấp trên tìm cậu ấy nói chuyện, suýt nữa thì đuổi việc T.
T. mới 37 tuổi, cuộc đời không phải là đã “kết thúc”, nhưng hôn nhân thất bại, lại ép cậu ấy vào “góc chết”, bản thân không muốn thoát ra, bất kể mọi người xung quanh có khuyên ra sao cũng vô ích.
Thực ra, một người khi gặp phải thất bại, vừa hay đó cũng chính là lúc “phá kén hóa bướm”. Đáy vực cuộc đời, vừa hay là lúc kiểm tra bản thân, chỉ cần bạn kiên cường đứng vững, vượt qua, là bạn thắng rồi.
Đồng nghiệp của tôi, T. không vượt qua được, tâm của cậu ấy vẫn chìm đắm mãi trong thế giới tình cảm thấy bại, thậm chí còn thường xuyên gọi điện cho vợ cũ, rồi phải nghe đối phương mắng.
Người thực sự tài giỏi là người ép mình buông bỏ quá khứ, học cách lên đường với hành trang nhẹ nhàng. Không áp lực, trong lòng không có gánh nặng, mới có thể cưỡi sóng đạp gió, đi được càng nhanh càng xa hơn.
5. Ép mình thay đổi phương thức nói chuyện, nói ít làm nhiều, và đôi khi, im lặng là vàng
Có câu “im lặng là vàng”, nhưng lại có rất nhiều người thích luyên thuyên, đặc biệt là khi đưa ra ý kiến, muốn được người khác tán đồng với ý kiến của mình.
Có những người, nói chuyện “vô duyên” nhưng lại nghĩ là mình đang giúp đỡ người khác; có những người lại thích công kích, khiến người khác xấu hổ, dùng lời nói làm tổn thương người khác, rồi xem đây là chuyện hay ho; có những người thích phàn nàn, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt “cả thế giới đang nợ tôi” …
Người thực sự tài giỏi, là người biết lúc nào nên “mở mồm”, lúc nào thì nên “ngậm miệng”. Thay vì nói nhiều, chi bằng hãy làm nhiều. Hành động quan trọng hơn lời nói.
Chẳng hạn, yêu một người, đừng dùng những lời nói mỹ lệ, hãy dùng hành động chứng minh tình yêu cả bạn; khởi nghiệp cũng vậy, đừng chỉ võ mồm, giỏi vẽ ra viễn cảnh, hãy tích cực hành động, hiện thực hóa những điều bạn muốn làm.
Người thực sự tài giỏi, không nhất thiết phải là một người quá nhiều tiền, cũng chẳng cần cao sang, lộng lẫy, mà là một người có một tâm trí chín chắn, tâm thái tuyệt vời, sống có mục tiêu, có suy nghĩ và đích đến của bản thân. Tư tưởng và đời người, đều là tự do.
Học cách “ép” mình, bạn sẽ ngày càng trở nên lợi hại; ở dưới đáy vực, ép mình một phen, bạn sẽ lên được dốc; ở đỉnh cao, ép mình một phen, bạn sẽ bước sang được một đỉnh cao khác.
Khóa chặt một mục tiêu, đặt ra thời gian, ép mình một phen, bạn sẽ phát hiện ra tiềm lực của mình là vô hạn.
ST.

Author Name

y

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Thiên Kim Blog. Được tạo bởi Blogger.