Latest Post

Con người chúng ta thường hối hận, tiếc nuối về những cơ hội đã mất bằng câu "sớm biết thì….". Thực ra chúng ta hiểu rõ rằng, đánh mất và hối hận chẳng qua chỉ là cái đuôi vô dụng của những kẻ không thể vứt bỏ sĩ diện.

Đối với những kẻ vô dụng, sĩ diện lớn hơn cả trời, có thể chịu uất ức, có thể chịu khổ nhưng không thể đánh mất sĩ diện.
Quá nửa đời người, trải qua mọi thứ, chúng ta mới dần dần hiểu rằng, chỉ cần có đủ kết quả là được, quá trình phấn đầu dù thê thảm đến mấy cũng chẳng quan trọng.
Bởi nếu bạn không vứt bỏ sĩ diện đi cầu xin cơ hội, sẽ có người chớp lấy cơ hội ấy. So với sự vứt bỏ sĩ diện để cầu xin cơ hội, thì bỏ lỡ rồi hối hận mới là kết cục mà chúng ta khó lòng chịu đựng được nhất.
Bởi vậy, chúng ta tuyệt đối không được coi thường những người "mặt dày", da mặt càng dày, đường đi càng rộng.

01 Chết vì thể diện
Đứng trước hạnh phúc, thể diện không đáng một xu. Trong cuộc sống hiện thực, nhiều người thường nghĩ có thể diện là có tất cả, có thể diện mới đủ tự tin để ưỡn ngực, ngẩng cao đầu.
Thế nhưng người xưa lại có câu "chết vì thể diện, bệnh sĩ chết trước bệnh tim". Những người quá coi trọng thể diện, thường sẽ vì thể diện mà đánh mất những cơ hội tốt, hay thậm chí là cả sinh mạng của mình.
Tôi từng đọc được câu chuyện về một cậu sinh viên đại học năm thứ nhất cùng bạn bè tới quán rượu. Quán rượu đó có quy định rằng, nếu như có thể uống 6 cốc, mỗi cốc 300ml trong vòng 3 phút, sẽ được miễn toàn bộ chi phí dưới 1 triệu đồng.
Trước sự vỗ tay nhiệt liệt của bạn đồng học, cùng với những tiếng hét "cố lên, cố lên" ở xung quanh, cậu sinh viên năm thứ nhất tự tin đứng giữa sân khấu, uống liền 5 cốc.
Sau đó, cậu ta bước xuống bục, nôn khan vài tiếng, đồng thời xua xua tay ám chỉ "chỉ đến đây thôi". Nhưng, mọi người xung quanh càng hò hét to hơn, thậm chí không ít người mở sẵn điện thoại, chuẩn bị lưu lại khoảnh khắc kỳ tích huy hoàng ấy.
Và rồi, cậu sinh viên ấy quay lại uống tiếp cốc rượu định mệnh thứ 6. Vốn tưởng nắm phần thắng trong tay, cậu sinh viên đột nhiên cảm thấy cơ thể mất kiểm soát, chân run rẩy, đầu nghẹo sang một bên, ngã khụy xuống nền đất và không bao giờ tỉnh lại nữa.
Thể diện là da, tự trọng là xương. Trong cuộc sống, rất nhiều người đánh đồng thể diện và tự trọng, họ nghĩ rằng mất thể diện tức là đánh mất tự trọng.
Nhưng thực tế là, những người vì muốn được người khác khẳng định và ngưỡng mộ mà không ngừng mở rộng cuộc sống của mình, khiến đôi vai vống mỏng manh của bản thân phải gánh chịu quá nhiều gánh nặng thể diện.
Vậy nên, những người sống mệt mỏi không phải là sống vì lòng tự trọng mà là vì không thể vứt bỏ thể diện và tiếc nuối hư vinh.

02 Vứt bỏ thể diện, để có được nhiều hơn
Quá trình vứt bỏ thể diện có thể thê thảm. thế nhưng những gì có được sau khi vứt bỏ thể diện lại vô cùng nhiều. Đời người thực ra chỉ có ba việc: một là biết chọn như thế nào, hai là biết phải kiên trì như thế nào và ba là hiểu phải trân trọng như thế nào.
"Bánh từ trên trời rơi xuống" chẳng qua chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi, chỉ khi bản thân thực sự đủ mạnh mẽ thì mới vĩnh viễn không mất thể diện. Bởi vậy, khi bạn buông bỏ thể diện, nỗ lực phấn đấu vì bản thân, cũng chính là để giữ lại thể diện tốt nhất cho chính mình.
Tôi có quen anh bạn tên Lương, làm trong nhà hát kịch, những năm gần đây, nhà hát kinh doanh lạnh lẽo, không đủ tiền chi trả phí thuê mặt bằng, anh Lương đành phải bôn ba kiếm việc khắp nơi.
Đúng lúc, đài truyền hình tỉnh cần tìm người dẫn chương trình, anh Lương vội vàng làm hồ sơ ứng tuyển. Bên đài truyền hình muốn thử anh Lương có sức chịu đựng không, liền dựng một cái tủ kính đặt giữa đoạn đường náo nhiệt nhất.
Họ yêu cầu anh Lương ngồi trong đó phát trực tiếp 48 tiếng đồng hồ, thi thoảng phải phối hợp biểu diễn theo các yêu cầu của khán giả theo dõi tiết mục.
Khán giả coi anh Lương như là con khỉ, lúc thì yêu cầu anh múa võ, lúc thì yêu cầu anh ca hát, nhảy múa, lúc thì yêu cầu hò hét… Anh Lương mặc dù khó chịu, nhưng vẫn cố cười trong nước mắt.
"Suýt chút nữa là tôi sụp đổ", anh Lương nói.
Cắn răng chịu đựng suốt hơn 48 tiếng đồng hồ, anh Lương cuối cùng cũng được nhận vào làm người dẫn chương trình của đài truyền hình tỉnh.
Một CEO của tập đoàn lớn từng nói rằng: "Thể diện là gì? Chúng tôi làm việc lớn chưa bao giờ cần đến thể diện. Chúng tôi có thể lột bỏ da mặt tức thể diện vứt xuống đất, giẫm đạp rồi nghêng ngang bỏ đi, chẳng thèm để ý tới".
Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta bị hạn chế bởi thể diện, khiến nhiều việc chúng ta muốn làm nhưng lại không dám làm, rất nhiều việc không muốn làm nhưng bị ép phải làm. Ngày ngày đầu tắt mặt tối mà vẫn chẳng làm nên trò trống gì.
Ngược lại, những người thực sự thành công, họ không bao giờ sợ bị khinh thường. Họ tình nguyện bắt đầu từ những thứ nhỏ nhất, từ những chỗ khổ nhất.
Họ sống chân thành, điềm nhiên và không để tâm tới suy nghĩ của người khác. Họ có thể vứt bỏ mọi sự ràng buộc, toàn tâm toàn ý hướng tới mục tiêu của mình, để giành lấy kết quả mà mình mong muốn.
Bởi vậy, muốn biết một người nào đó có trưởng thành và đi đúng quỹ đạo hay không, không thể xem người đó chém gió mạnh tới mức nào, thể diện cao đến bao nhiêu mà phải xem mặt người đó dày như thế nào và có thể vứt bỏ được bao nhiêu thể diện.

03 Làm người, mặt phải dày
Thể diện là tấm vải che mặt của những kẻ vô dụng, những người làm việc lớn, có bản lĩnh thực sự, chưa bao giờ họ quan tâm đến thể diện.
Bạn cái này ngại, cái kia ngại, vậy sao không ngại sống? Khi bạn không ngại với cuộc sống, với thế giới này, trưởng thành mới bội tăng từng ngày.
Con người sống ở đời, mặt phải dày, buông được, bỏ được, chơi được. Chỉ cần bạn đủ dũng cảm, thì dù gió đông, gió tây cũng không có gì đáng sợ.
Khoảng cách giữa bạn và thành công chẳng qua chỉ là mặt dày bước thêm một bước, chỉ cần bước thêm một bước đó, cuộc đời bạn ắt sẽ có sự thay đổi lớn.
Người trẻ hiện nay, ai cũng muốn được như Jack Ma, nhưng không thể không thừa nhận hơn 99% trong số đó không thể trở thành Jack Ma.
Sự thành công của Jack Ma không chỉ nhờ vào năng lực, cơ hội mà quan trọng là mặt phải dày hơn người khác.
Jack Ma lần đầu thi đại học, môn toán chỉ được 1 điểm (trên tổng số 100 điểm). Mọi người xung quanh cười nhạo ông, nhưng ông vẫn không hề do dự, đăng ký lớp ôn thi lại đại học.
Lần thi đại học thứ hai, ông chỉ được 19 điểm toán. Cha mẹ khuyên ông đừng thi nữa kẻo mất mặt, đi học nghề gì khác kiếm cơm. Nhưng Jack Ma vẫn mặt dày xin thêm một cơ hội nữa.
Lần thi đại học thứ ba, ông được 79 điểm môn toán, cuối cùng cũng đỗ vào đại học. Nếu như mặt không dày, có thể Jack Ma sẽ không bao giờ vào được đại học.
Sau này, khi sáng lập Alibaba, Jack Ma càng mặt dày hơn, ông đi cầu cạnh khắp nơi, quảng bá ý tưởng của mình, ông bị lườm nguýt và từ chối không biết bao nhiêu lần. Nếu như ông không mặt dày, Alibaba sẽ không thể thành công như ngày hôm nay.
Ai cũng hy vọng bản thân mình tích cực có bản lĩnh. Và cách tốt nhất để có được điều này đó là không quan tâm tới suy nghĩ của người khác, làm việc bằng cái đầu cứng và làm người bằng cái mặt dày.
Trong thế giới của người trưởng thành, không có cái gì là đúng sai thực sự, chỉ có tiêu chuẩn cá nhân. Nếu như lấy tiêu chuẩn của người khác áp đặt vào chính mình, ắt sẽ có ngày trở thành tứ bất tượng.
Nhưng nếu chúng ta biết rèn giũa khuyết điểm của mình dựa trên ý kiến của người khác, không phủ định ý niệm của mình chỉ vì sự bất giải của mọi người xung quanh, chúng ta chắc chắn sẽ nắm bắt được nhiều cơ hội hơn.
Bởi vậy, khi bạn có thể mặt dày chủ động giành lấy cơ hội cho mình, thành công sẽ ngày càng gần bạn hơn. Nhiều lúc, "mặt dày" còn là thủ đoạn để chúng ta sinh tồn.
Guevara từng nói: "Khi bạn biết thể diện là thứ không quan trọng nhất, tức là lúc bạn đã thực sự trưởng thành".
Đúng vậy, khi bản hiểu rằng, thể diện chẳng qua chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, khi trái tim của bạn đủ mạnh mẽ để thoát khỏi lớn vỏ bọc ấy cũng chính là lúc bạn nắm giữ được nhiều cơ hội hơn.
Dù gì, những người quá giữ thể diện, chỉ vì sợ hãi mà tụt lại phía sau, chỉ vì tham vọng và hư vinh, mà ngày càng xa cách thành công.
Những người mặt dày, là những người dám vứt bỏ sĩ diện, nâng cao năng lực bản thân, mặc dù nhất thời bị người khác cười chê, nhưng cuối cùng lại trở thành người chiến thắng.
Bởi vậy, hãy vứt bỏ cái gọi là sĩ diện kia đi. Chạy theo cái gọi là sĩ diện ấy chỉ khiến bạn càng thêm mệt mỏi. Vứt bỏ áo giáp, nâng cao năng lực bạn thân mới giúp bạn sống căng, sống tràn và sống vui vẻ hơn.
Người trẻ ơi, xin hãy nhớ rằng chết vì thể diện chứ không chết vì mặt dày. Mặt dày mới là sự tài ba lớn nhất của con người.
ST.


Dứt khoát ép mình một lần, ai cũng có thể trở thành cổ phiếu tiềm năng.

Trước đây, tôi luôn cho rằng, ra ngoài xã hội, thứ dựa vào chính là các mối quan hệ, nếu có họ hàng thân thích hay bạn bè thân thiết làm chức to to một chút thì mình cũng được “ăn ké”, có người giúp rồi, còn sợ gì không thành công.
Hiện tại, tôi càng lúc càng thấu ra được rằng, con người ta sống ở đời, không thể dựa vào ai đó mãi mãi, phụ thuộc vào người khác là một suy nghĩ vô cùng không nên có, dựa vào chính mình, mới là chân lý.
Đặc biệt là trong thời đại mà công nghệ Internet ngày càng phổ biến như hiện nay, phương thức giao lưu của con người với con người cũng ngày một khác biệt.
Rất nhiều người, chẳng qua cũng chỉ là quan hệ “like” trên Facebook, rất nhiều người, vốn dĩ cũng chẳng quen biết, nhưng chẳng hiểu sao lại là “bạn bè” trên mạng xã hội, phần lớn cũng chỉ là những người bạn “chưa bao giờ gặp”, bạn bè hàng nghìn người, nhưng thực sự nhắn tin quan tâm, hỏi han nhau liệu có đếm được trên đầu ngón tay!
Vậy mới nói, đường của mình, phải tự mình bước đi. Một người khi ngày càng trở nên tài giỏi hơn, thực ra là họ đang thuận theo thời đại, cùng tiến bộ với thời đại, họ luôn buộc bản thân phải tiến bộ để thích nghi với sự đổi mới. Họ luôn “ép mình”, nghiêm túc tự giác kỉ luật, trở thành bản thân tốt đẹp nhất.
1. Ép mình đọc sách
Khi bạn không có gì, hãy nỗ lực đọc sách, học hành. Người xung quanh có thể quan tâm bạn, nhưng không thể dẫn dắt bạn đi làm điều gì đó chính xác.
Có thể sẽ có người kéo bạn đi, nhưng sân khấu mà người khác cho bạn, chưa chắc đã là điều bạn muốn, cũng chưa chắc đã thích hợp với bạn. Trong khi đó, bạn hoàn toàn có thể thông qua đọc sách, tìm ra phương hướng cuộc đời cho mình, không để người khác sắp xếp mình nữa.
Đọc sách là phương thức tích lũy tri thức, năng lực vô cùng hiệu quả. Bất kể bạn bao nhiêu tuổi, bằng cấp cao tới đâu, bạn vẫn có thể tiếp tục đọc sách. Đọc sách không có biên giới tuổi tác, cũng không có biên giới quốc gia. Vì vậy, dù ngày hôm nay bạn mới bắt đầu thì cũng không có gì là quá muộn, đừng do dự hay chần chừ nữa.
Bạn sở dĩ không thành công, luôn tức giận, phàn nàn, thực ra đều là bởi trí tuệ không đủ. Bạn không nhìn thấu được chân tướng xã hội, cũng không hiểu người khác, bạn cảm thấy hoang mang, cảm thấy con đường mình đi nó mờ mịt.
Chẳng hạn, bạn làm xong một phương án mà bạn cho là hoàn hảo, nhưng khi cầm lên cho lãnh đạo thì lại bị mắng cho một trận. Đó là bởi bạn hoàn toàn không cho ý đồ của lãnh đạo vào phương án, tự làm theo ý mình.
Đọc sách, học hành, thực ra là phương pháp thay đổi vận mệnh tốt nhất. Người thực sự tài giỏi, cả đời đều không ngừng đọc sách, mặc dù đọc sách rất khô khan, nhưng cứ kiên trì, bạn sẽ đọc được dư vị trong mỗi cuốn sách, tận hưởng thành quả của việc đọc sách, nhưng câu chữ nhàm chán, khô khan rồi sẽ biến thành những cuộc đời thú vị và sống động.
2. Ép mình ra khỏi những mối quan hệ xã giao vô ích, học cách cô đơn
L. một người bạn của tôi đi đến thành phố khác, cô ấy đăng trên trang cá nhân rằng: “Bắt đầu từ một nơi xa lạ, dần dần làm nên”. Bài đăng này được đăng từ tháng 2 năm ngoái, hơn một năm rồi, cô ấy không đăng bài đăng nào khác, cũng chẳng like hay bình luận bài đăng của ai.
Có một vài nhóm, tôi và cô ấy cùng ở trong đó, nhưng không còn thấy cô ấy trả lời. Ngay cả bạn thân, cô ấy cũng rất ít liên lạc.
Hơn 1 năm trời, L. đã làm những gì? Sau khi tôi chủ động nhắn tin nói chuyện thì mới biết, cô ấy ở thành phố mở một nhà máy điện tử, với hơn 100 nhân viên, tất cả đều không phải người quen biết. L. nói: “Làm việc với những nhân viên mình không quen biết, dễ quản lý hơn nhiều”.
Ngày trước, L. cũng từng mở một xưởng nhỏ ở thị trấn, nhưng nhân viên hầu như toàn người thân, không thì là bạn bè của bạn bè, không thể dứt khoát nghiêm khắc với ai được, công việc vì thế mà trở nên rất bị động.
L., cô bạn, “cô lập”, nhưng đồng thời cũng đã trở thành một “thương nhân”. Một người con gái, lựa chọn rời xa quê hương, nhưng cũng chính nhờ vậy mà đạt được thành công lớn hơn. Tất nhiên, cách làm của cô ấy, chưa chắc đã phù hợp với tất cả mọi người, dẫu sao thì, con đường đi của mỗi người là không giống nhau.
Nhưng, làm một người “cô đơn”, lại có thể thích hợp với phần lớn mọi người, đôi khi, lựa chọn rời xa một vài nhóm xã giao “không đâu”, rời xa sự “ràng buộc” về tình cảm, một mình tự lập bước đi trên con đường, tập trung toàn bộ sức lực và thời gian làm tốt việc của mình, cũng là một lựa chọn đáng để cân nhắc.
3. Bắt mình từ bỏ cái gọi là “ổn định”, dám thử thách, làm khó bản thân
Rất nhiều ba mẹ luôn khích lệ con cái học hành, tốt nghiệp xong thì kiếm công việc ổn định nào đó, rồi lập gia đình, sinh con cái, sống một cuộc sống ổn định.
Đối với nhiều người, đó chính là một cuộc sống lý tưởng, nhưng có một điều có thể nói đó là, nếu bạn đã lựa chọn con đường ấy, vậy thì cũng đừng đi ngưỡng mộ những người giàu có hơn mình, thành công hơn mình, tự tại hơn mình, tận hưởng cuộc sống sung túc hơn mình.
Người thực sự tài giỏi, họ không bao giờ lựa chọn “an phận”, lựa chọn “ổn định”. Họ luôn nỗ lực không ngừng làm mới bản thân, nâng cao năng lực của mình. Có câu “bất phá bất lập”, bạn không dám vượt qua giới hạn của bản thân, bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể bay cao bay xa.
Cuộc sống ổn định, quá thảnh thơi, giống như bức tường cao vậy, nó nhốt con người ta vào bên trong, phương pháp để trèo ra khỏi bức tường đó là tự làm khó bản thân, thay đổi tư duy, dám thử thách. Những người ép mình “vượt ra khỏi lối mòn”, mới sống cao hơn người khác một bậc, ngắm được những phong cảnh đẹp và hùng vĩ hơn người khác.
4. Ép mình từ bỏ những chuyện “vặt vãnh”, nhẹ nhàng lâm trận
Đồng nghiệp T. đã ly hôn, trong 2 năm thời gian, cậu ấy sống trong đau buồn, không có một ngày hạnh phúc. Cậu ấy rất ít khi lộ ra khuôn mặt cười, có cười thì cũng là cười khổ. Có một giai đoạn thời gian, vì không tập trung được cho công việc, nên thường xuyên mắc lỗi, cấp trên tìm cậu ấy nói chuyện, suýt nữa thì đuổi việc T.
T. mới 37 tuổi, cuộc đời không phải là đã “kết thúc”, nhưng hôn nhân thất bại, lại ép cậu ấy vào “góc chết”, bản thân không muốn thoát ra, bất kể mọi người xung quanh có khuyên ra sao cũng vô ích.
Thực ra, một người khi gặp phải thất bại, vừa hay đó cũng chính là lúc “phá kén hóa bướm”. Đáy vực cuộc đời, vừa hay là lúc kiểm tra bản thân, chỉ cần bạn kiên cường đứng vững, vượt qua, là bạn thắng rồi.
Đồng nghiệp của tôi, T. không vượt qua được, tâm của cậu ấy vẫn chìm đắm mãi trong thế giới tình cảm thấy bại, thậm chí còn thường xuyên gọi điện cho vợ cũ, rồi phải nghe đối phương mắng.
Người thực sự tài giỏi là người ép mình buông bỏ quá khứ, học cách lên đường với hành trang nhẹ nhàng. Không áp lực, trong lòng không có gánh nặng, mới có thể cưỡi sóng đạp gió, đi được càng nhanh càng xa hơn.
5. Ép mình thay đổi phương thức nói chuyện, nói ít làm nhiều, và đôi khi, im lặng là vàng
Có câu “im lặng là vàng”, nhưng lại có rất nhiều người thích luyên thuyên, đặc biệt là khi đưa ra ý kiến, muốn được người khác tán đồng với ý kiến của mình.
Có những người, nói chuyện “vô duyên” nhưng lại nghĩ là mình đang giúp đỡ người khác; có những người lại thích công kích, khiến người khác xấu hổ, dùng lời nói làm tổn thương người khác, rồi xem đây là chuyện hay ho; có những người thích phàn nàn, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt “cả thế giới đang nợ tôi” …
Người thực sự tài giỏi, là người biết lúc nào nên “mở mồm”, lúc nào thì nên “ngậm miệng”. Thay vì nói nhiều, chi bằng hãy làm nhiều. Hành động quan trọng hơn lời nói.
Chẳng hạn, yêu một người, đừng dùng những lời nói mỹ lệ, hãy dùng hành động chứng minh tình yêu cả bạn; khởi nghiệp cũng vậy, đừng chỉ võ mồm, giỏi vẽ ra viễn cảnh, hãy tích cực hành động, hiện thực hóa những điều bạn muốn làm.
Người thực sự tài giỏi, không nhất thiết phải là một người quá nhiều tiền, cũng chẳng cần cao sang, lộng lẫy, mà là một người có một tâm trí chín chắn, tâm thái tuyệt vời, sống có mục tiêu, có suy nghĩ và đích đến của bản thân. Tư tưởng và đời người, đều là tự do.
Học cách “ép” mình, bạn sẽ ngày càng trở nên lợi hại; ở dưới đáy vực, ép mình một phen, bạn sẽ lên được dốc; ở đỉnh cao, ép mình một phen, bạn sẽ bước sang được một đỉnh cao khác.
Khóa chặt một mục tiêu, đặt ra thời gian, ép mình một phen, bạn sẽ phát hiện ra tiềm lực của mình là vô hạn.
ST.



Muốn kiếm nhiều tiền, bạn đã có đủ 3 yếu tố này chưa?

1. Sĩ diện


Muốn kiếm được nhiều tiền, vấn đề đầu tiên cần giải quyết chính là vấn đề sỹ diện. Bạn có thể nào không màng sỹ diện, đi làm những việc mà người khác không xem trọng, thậm chí là có chút coi thường?
Tôi có quen biết một đôi vợ chồng, hai người không được học hành đàng hoàng, từ hai bàn tay trắng giờ đã mua được ba ngôi nhà ở trung tâm thành phố. Thực ra hai người họ chỉ đi buôn bán rau quả thôi.
Có phải bạn cảm thấy rất là ngạc nhiên không? Bán rau quả thôi mà có thể mua được ba ngôi nhà?
Đáp án đương nhiên là có thể. Hai vợ chồng họ ngày nào cũng dậy từ 4 giờ sáng, đi lấy đủ các loại rau củ quả về bán, 6h hơn mang ra chợ bán, buổi chiều lại đẩy xe hàng đi ra khu vực tập trung đông dân ở xung quanh bán bên lề đường.
Ở họ không có những tố chất khiến ta cảm thấy là họ sẽ có thể trở thành những người giàu có, thứ mà những người bên cạnh nhìn thấy chỉ là một đôi vợ chồng thật thà, chăm chỉ, chịu thương chịu khó, không sợ vất vả, ngày ngày vẫn luôn nở nụ cười với mọi người.
Lấy ví dụ đơn giản như vậy là vì muốn nói với các bạn rằng đừng coi thường bất kì ai, có thể xung quanh có rất nhiều người bạn không coi ra gì nhưng lại kiếm được nhiều tiền hơn bạn. Bạn ngồi trong văn phòng, uống trà chiều, nhưng lại cứ phải trông chờ vào đồng lương gửi vào thẻ tín dụng hàng tháng, người ta làm những công việc mà có khi bạn nghĩ rằng mình chẳng bao giờ phải làm những việc đó nhưng lại có thể ngày ngày hái ra tiền, đường đường chính chính trở thành những phú ông, phú bà.

2. Gan dạ


Rất nhiều người muốn kiếm thật nhiều tiền nhưng lại không dám nhận trách nhiệm, không dám liều.
Jack Ma khi lập nghiệp đã từ bỏ chức vị giáo sự ở trường đại học, nhất quyết đâm đầu vào mạng Internet, thậm chí bên cạnh còn không có ai ủng hộ, nếu là bạn, bạn có dám làm như vậy không?
Rất nhiều người ôm mộng lập nghiệp, nhưng cũng không ít người chẳng thể thành công nổi, tại sao? Không phải đều nói do các nhân tố khách quan bên ngoài như năng lực không đủ, vốn không đủ, quan hệ không rộng… hạn chế ư! Thực ra trong số họ có khá nhiều người có điều kiện tốt, nhưng tư tưởng lập nghiệp từ đầu đến cuối vẫn chỉ là sự ảo tưởng chứ không phải giấc mơ thực sự, và rồi cuối cùng để giấc mơ đó biến thành suy nghĩ viển vông.
Thực ra cái họ thiếu sự cái gan.
Tất nhiên ai ai lập nghiệp họ cũng đều có những sự lo lắng nhất định, sợ cái này cái nọ, nhưng chẳng phải là người đến được đích với người mãi ôm mộng lập nghiệp cũng chỉ hơn kém nhau ở cái độ gan dạ thôi hay sao?
Lập nghiệp cần đến cái gan, cần sự mạo hiểm. Tinh thần mạo hiểm là một bộ phận vô cùng quan trọng tạo nên tinh thần của một nhà lập nghiệp.

3. Năng lực


Muốn kiếm được nhiều tiền, phải có bản lĩnh tương xứng với số tiền đó.
Năng lực không phải bẩm sinh, nó có thể thông qua học hỏi, rèn luyện mà có được.
Chỉ có điều rất nhiều người căn bản là không muốn bồi dưỡng năng lực và thực lực của bản thân mà chỉ lúc nào cũng nghĩ đến tiền, ngày ngày tụng đi tụng lại một câu ""mình phải nỗ lực kiếm tiền"", thấy người ta làm việc gì kiếm được tiền là liền lao theo, nhưng không nhận ra được rằng mình không có cái bản lĩnh đó hoặc là lúc nào cũng sống trong mộng tưởng, lúc nào cũng chỉ chăm chăm nghĩ rằng mình làm được nhưng mặt khác lại không muốn đi học hỏi, rèn giũa, để rồi kết quả lúc nào cũng là hai chữ ""thất bại""..
Vì vậy, hãy tự hỏi bản thân mình: tiếp theo bạn nên làm thế nào? Tương lai 5 năm, 10 năm, 30 năm nữa nên có kế hoạch ra sao?
Tôi luôn nhấn mạnh tầm quan trọng của năng lực. Tôi đoán là bạn sẽ hỏi: tại sao có những người năng lực thì cũng bình thường nhưng lại đạt được thành công rất lớn?
Bởi năng lực không chỉ là kĩ năng chuyên môn mà nó còn bao hàm rất nhiều nhân tố khác ví dụ như tầm ảnh hưởng, khả năng lĩnh hội, khả năng hành động, khả năng suy nghĩ, sự nhẫn nại…
Tất nhiên, quan hệ xã giao tốt cũng là một loại năng lực.
Nên nhớ, ở thời đại này, muốn làm kẻ mạnh, muốn chạy nhanh hơn, chạy xa hơn người khác thì việc bạn cần làm đó là không ngừng nâng cao năng lực và giá trị của bản thân.
ST.



1. Nếu bạn tải một file PDF và thấy nó có đuôi “.exe”, xóa nó đi. Virus đấy
2. Nếu cái wifi ở sân bay hay khách sạn mất phí, hãy thêm “?.jpg” vào cuối bất kỳ URL nào. Họ thường không chuyển hướng hình ảnh đâu
3. Vô tình đóng một file Word mà chưa lưu? Cũng không auto-save luôn? Tìm “.asd” với công cụ File Explorer (tìm kiếm tập tin) trong “My/This PC”. Tài liệu của bạn sẽ ở đó
4. Cách làm bài luận văn của bạn dài hơn: Nhấn Ctrl+F, tìm “.” và đổi kích thước của những dấu chấm từ 12 thành 14. Chúng sẽ nhìn y như cũ nhưng sẽ khiến trang giấy của bạn dài hơn đáng kể đấy
5. Highlight một đoạn bất kì trong Word và nhấn Shift+F3 để biến tất cả ký tự thành in hoa hoặc in thường
6. Nếu bạn muốn tải một video từ Youtube về, chỉ cần thêm “ss” vào vào giữa “www.” và “youtube.com” trong đoạn URL
7. Khi sao chép gì đó từ Internet về, nhấn Ctrl+Shift+V để dán. Tổ hợp phím tắt này sẽ giúp văn bản của bạn không bị định dạng như văn bản gốc
8. Lưu bản PowerPoint của bạn dưới dạng PowerPoint Show (.ppsx), và nó sẽ được đưa trực tiếp tới phần trình chiếu khi bạn mở ra
9. Nhấn Alt và chọn bất kỳ hình ảnh nào trên Google để tự động lưu về máy tính bạn
10. Tại http://myfridgefood.com/ bạn có thể nhập bất kỳ thứ gì bạn có trong tủ lạnh và trang web sẽ cho bạn biết tất cả mọi món ăn bạn có thể làm với chúng
11. Bạn phải xem một bài giảng thật dài trên Youtube? Tìm mục Settings (cài đặt) và chọn 2x speed. Nó sẽ nhanh hơn và buồn cười một chút lúc đầu nhưng bạn có thể dễ dàng hiểu video nói gì mà chỉ cần xem với một nửa thời gian cần thiết
12. Quá lười để đọc toàn bộ bài báo? TLDR - một tiện ích mở rộng của Chrome, sẽ mang tới cho bạn một đoạn tóm tắt ngắn gọn của những bài báo online dài ngoằng
14. Một vài website bạn có thể học những khóa học đại học thật với 0 đồng:
MIT Open Courseware (http://ocw.mit.edu/)
Open Yale Courses (http://oyc.yale.edu/)
Jhon Hopkins Open Course (http://ocw.jhsph.edu/)
Oxford Math Open Courseware (http://www.maths.ox.ac.uk/courses)
15. Để nghe một bài hát trên Youtube với chế độ lặp mà không phải luôn nhấn replay khi nó kết thúc, hãy thêm “repeat” vào giữa “www.youtube” và “.com” tại URL
16. http://twinstrangers.com/ là một trang web giúp bạn tìm những người trông giống bạn đến từ bất kỳ nơi nào trên thế giới, bằng cách tải ảnh của bạn lên rồi chọn ra những đặc điểm trên khuôn mặt bạn
17. Bạn đang nghĩ tới việc đi xăm? Tại http://momentaryink.com/, bạn có thể biến ý tưởng hình xăm của bạn thành hình xăm tạm thời. Vì thế, bạn có thể thử hình xăm trước khi mang nó trên người vĩnh viễn
18. Nếu bạn vô tình đóng một Tab, tổ hợp phím tắt Ctrl+Shift+T sẽ giúp bạn mở lại trang đó
19. Bật chế độ máy bay khi chơi game sẽ giúp bạn chặn quảng cáo
20. Tại http://accountkiller.com, bạn có thể xóa tất cả những dữ liệu cá nhân từ websites nếu bạn không muốn giữ chúng
21. http://documentaryheaven.com là một website giúp bạn xem hàng nghìn phim tài liệu mà không mất phí
22. Nếu bạn lạc mất chiếc điện thoại Android của bạn ở trong nhà và nó đang ở chế độ rung, bạn có thể tìm nó bằng cách vào Google Play > Android device manager > Ring
23. Nếu bạn đang gặp khó khăn với môn toán, bạn có thể tới http://wolframalpha.com/ và nhập vào bất kì phương trình nào, trang web sẽ giải quyết giúp bạn
24. Bạn có thể học tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Đức và tiếng Bồ Đào Nha miễn phí tại http://duolingo.com
25. Cần chỉnh sửa một bức hình nhanh gọn lẹ? Tại http://sumopaint.com/, bạn có thể sử dụng miễn phí phiên bản online của Photoshop đấy
26. Quên mất khẩu máy tính? Khởi động với chế độ an toàn (nhấn F8 trong khi khởi động), đăng nhập với tư cách quản trị viên rồi đổi mật khẩu của bạn
27. Nếu bạn nhập chính xác một số hiệu chuyến bay bất kỳ vào Google, bạn có thể tìm thấy chiếc máy bay ấy đang ở đâu
28. Dừng việc sử dụng Google để tìm kiếm thông tin cho bài luận, thay vào đó hãy dùng http://scholar.google.com/. Bạn sẽ ngay lập tức tìm thấy nhiều thông tin thích hợp hơn đó.

Nguồn: Tabassum Shin/Kienthuckinhte

 Kỳ thực, cuộc đời này ngắn lắm, con người chẳng thể quyết định được mình sống bao lâu, nhưng có thể tùy ý sử dụng chiều sâu của sinh mệnh, thế nên hãy nhìn thế giới một cách thông suốt, giữ cho tâm bình thản chớ nên phán xét, soi mói những sai lầm của người khác



Câu chuyện kể về một đôi vợ chồng trẻ vừa dọn đến ở trong một khu phố mới. Sáng hôm sau, vào lúc hai vợ chồng ăn điểm tâm, người vợ thấy bà hàng xóm giăng tấm vải trên giàn phơi.

“Tấm vải bẩn thật” – Cô vợ thốt lên. “Bà ấy không biết giặt, có lẽ bà ấy cần một loại xà phòng mới thì giặt sẽ sạch hơn”.

Khi ấy, người chồng nhìn thấy nhưng vẫn lặng im. Thế rồi, vẫn những lời bình phẩm ấy cứ thốt ra từ miệng cô vợ mỗi ngày, sau khi nhìn thấy bà hàng xóm phơi đồ trong sân. Một tháng sau, vào một buổi sáng, người vợ ngạc nhiên vì thấy tấm vải của bà hàng xóm rất sạch, nên cô nói với chồng: “Anh nhìn kìa! Bây giờ bà ấy đã biết cách giặt tấm vải rồi. Ai đã dạy bà ấy thế nhỉ?”

Lúc này, người chồng đáp: “Không. Sáng nay anh dậy sớm và đã lau kính cửa sổ nhà mình đấy”. Thực ra mỗi người trong chúng ta, ai cũng đều giống như cô vợ trong câu truyện kia.

Chúng ta đang nhìn đời, nhìn người qua lăng kính loang lổ những vệt màu của cảm xúc, bám dày lớp bụi bặm của thành kiến và những kinh nghiệm thương đau. Chúng ta trở nên phán xét, bực dọc và bất an trước những gì mà tự mình cho là “lỗi lầm của người khác”.

Một điều dễ thấy là khi tâm trạng vui vẻ, chúng ta nhìn ai cũng thấy dễ chịu, gặp chuyện gì cũng dễ tha thứ. Chúng ta có thể mỉm cười trước những trò nghịch ngợm của lũ trẻ, đủ sự khoan dung và tha thứ để nhẫn nại một lời nói khó nghe, những chuyện tưởng chừng khó chấp nhận, thì chúng ta cũng dễ dàng thỏa hiệp.

Những lúc ấy, dường như cả thế giới đều trở nên hòa ái, mọi chuyện trôi qua một cách nhẹ nhàng. Thế mà, chỉ cần một chút lo lắng dâng lên trong lòng, những muộn phiền về quá khứ, nỗi sợ hãi về tương lai sẽ lập tức khiến cho cái thế giới vốn đang đẹp đẽ kia liền biến thành một chốn đầy những chuyện xấu xa, phiền phức..

Khi ấy những tiếng hò hét cười đùa của lũ trẻ sẽ trở thành những âm thanh khó chịu, một lời nói không vừa ý dễ dàng khiến cho ta sân si giận hờn hoặc tổn thương, những chuyện nhỏ mà lúc bình thường không đáng bận tâm, bỗng trở thành một nỗi phiền não quá sức chịu đựng.

Thực ra, không phải là thế giới có vấn đề, hay người khác quá sai, mà vấn đề nằm chính ngay ở tâm ta. Khi nhìn đời bằng cái tâm có vấn đề, mang đầy những cảm xúc và thành kiến tiêu cực, thì chúng ta thấy ai cũng thành sai quấy, đụng chuyện gì cũng hóa tổn thương.

Ở đời, con người luôn có hai xu hướng: nhìn những thứ mình thích, những người mình thương với cặp mắt kính màu hồng, và ngược lại, nhìn những việc mình không muốn, những người mình không ưa bằng chiếc kính tiêu cực màu đen.

Do thói quen phóng đại mọi ưu điểm của những người mình thích, họ trở nên quá lung linh, quá tuyệt vời trong cảm nhận của chúng ta. Mỗi lời họ nói, mỗi việc họ làm đều khiến chúng ta xem là chân lý, ngay cả lúc họ sai, chúng ta cũng khó lòng nhìn thấy và nhận ra cái sai của họ.

Chẳng hạn những cặp đôi khi mới yêu nhau, thì riêng đối với họ, đối phương luôn đẹp đẽ, dễ thương và toàn ưu điểm. Nếu chẳng may phát hiện đối phương làm chuyện không tốt, thì chúng ta vẫn thừa khả năng và đủ lý lẽ để tự huyễn hoặc bản thân rằng họ không sai.

Dĩ nhiên, chính do cặp mắt kính màu hồng đã khiến cho cách nhìn của chúng ta hóa ra lệch lạc, chúng ta không thấy được mọi người đúng với bản chất chân thực như họ vốn là vậy. Để rồi khi sự yêu thích bên trong giảm dần theo năm tháng, thì hình tượng huyễn hoặc trong lòng cũng theo đó mà sụp đổ.

Chúng ta sẽ nhìn thấy ở đối phương ngày càng nhiều lỗi lầm và khuyết điểm, chúng ta trở nên hoang mang đau khổ, đến nỗi hoài nghi ngay cả chính bản thân mình. Điều tương tự cũng xảy ra đối với những người bị chúng ta coi thường, chỉ trích. Chúng ta xé to những sai lầm của họ, đi rêu rao những khuyết điểm mà chúng ta cho rằng thật khó chấp nhận làm sao.

Rồi đến một thời điểm nào đó những người mà trong tâm trí ta vẫn xem như kẻ thù, lại sẵn sàng giúp đỡ và tử tế, thì liệu chúng ta có thể xem như không chút hổ thẹn với lương tâm?

Khi nói ra lỗi lầm ở người khác, chúng ta vô tình truyền sang người nghe những cảm xúc tiêu cực, bất an. Dòng tâm thức của chúng ta cũng trở nên lộn xộn, đầy những rắc rối y như câu chuyện mà mình đang kể. Theo đó, ấn tượng mà ta để lại trong lòng những người khác chỉ là những cảm giác tiêu cực, để rồi một cách rất tự nhiên, họ sẽ áp dụng đúng sự phê phán, soi xét đó trở lại cho ta.

Hai thái cực nói trên, kể cả việc phóng đại những điều mình thích và phản ứng kịch liệt với điều mình không ưa, nói chung đều là những cách nhìn thế giới còn chưa đúng đắn. Nên chăng, chúng ta hãy dùng cặp mắt sáng suốt của trí tuệ, dùng tâm thái thiện lương để nhìn nhận cuộc đời.

Có thể thấy, thời gian đã làm cho chúng ta mất đi cái nhìn trong sáng về thế giới, đánh mất những rung cảm hạnh phúc trước cuộc sống vốn đầy màu nhiệm và bình an. Chúng ta không có thời gian dừng lại để lắng nghe bản thân và chăm sóc chính mình, mà cứ mải chạy rong ruổi theo những suy nghĩ đúng sai, phải quấy về cuộc đời và về người khác.

Xét cho cùng, lỗi sai dù của ai đi chăng nữa, vốn chẳng hề ảnh hưởng đến tư cách và phẩm chất của chúng ta. Chắc chắn, nó không làm cho chúng ta trở nên đẹp đẽ gì hơn khi phê phán người khác. Mà chính thái độ tiêu cực, thói quen chỉ trích mới khiến chúng ta mắc lỗi với bản thân mình và trở nên xấu đi trong mắt của mọi người.

Tìm lỗi của người khác, là tự mang rác rưởi của họ về cất trong nhà. Mỗi phút chúng ta để tâm đến chuyện không tốt, thì mất đi một phút vui vẻ không thể lấy lại. Cuộc đời ngắn ngủi lắm, sẽ chẳng ai có khả năng và trách nghiệm níu giữ cho ta những thời khắc sinh mệnh đang vùn vụt trôi qua. Vậy chúng ta có còn muốn phí hoài cuộc sống để đi phán xét những sai lầm của người khác?


Cách mà chúng ta nhìn người khác, thực ra là đang phản ánh nội tâm của chính mình. Một người đang túng thiếu sẽ thấy khó chịu với những ai dư giả. Một người sân hận sẽ luôn thấy người khác công kích và chọc tức mình. Một người không thành thật sẽ thấy mọi người đầy gian trá.

Hầu hết những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đó, đều khởi sinh từ một tâm thức thiếu bình an. Nên điều mà chúng ta cần làm, là quay trở vào bên trong để nuôi dưỡng mảnh đất tâm mình vốn đang ngập đầy giông bão. Bao nhiêu người trong số chúng ta vẫn đang hằng ao ước có được “một chiếc vé đi tuổi thơ”? Đã bao lâu rồi chúng ta không thể nở một nụ cười trọn vẹn?

Con người luôn khao khát có được chút hồn nhiên, trong trẻo như trẻ nhỏ, để có thể dễ dàng hạnh phúc và dễ dàng thứ tha. Nhưng tại ai đã làm cho chúng ta ngày càng trở nên khô cằn, nóng nảy và bất hạnh? Do ai đã khiến chúng ta luôn cô đơn, lạc lõng ngay chính trong gia đình mình, giữa bạn bè mình và bên cạnh hàng tỷ người trên trái đất này?

Là do con người cố chấp mà đeo lên những cặp kính đầy phiền não, những cặp kính sai lầm ngăn cách chúng ta với hạnh phúc hiện tại. Chỉ cần một lúc nào đó đủ dũng cảm tháo bỏ cặp kính ấy đi, thì cuộc đời sẽ hiện ra tươi mới, thế giới sẽ là chỗ để chúng ta trải nghiệm phúc lạc đủ đầy.

ST


Nhiều người thích dùng quan điểm của bản thân để lý giải và phán xét người khác. Nói nhẹ là ý kiến bất đồng, nói thẳng là phiến diện, không tôn trọng người khác.

  • Có người thích ăn sầu riêng nên cho rằng món này ngon, cho rằng những ai không ăn được là khẩu vị có vấn đề, kén cá chọn canh.
  • Có người cho rằng con người phải kết hôn và sinh con, nên cảm thấy những người không kết hôn, hoặc kết hôn nhưng không muốn có con - tâm lý có vấn đề.
  • Khi thu nhập của bạn chỉ có 5 triệu/tháng, bạn cảm thấy những người bỏ ra hàng chục triệu mua một cái áo đúng là phá tiền, để đó làm từ thiện không phải tốt hơn à? Nhưng không, họ có hẳn một khoản riêng để từ thiện rồi, mà kể cả họ không làm vậy cũng chẳng thể phán xét họ không ra gì.
  • Trên đời này không có hai chiếc lá hoàn toàn giống nhau, cũng không có phương thức sống hay tam quan (nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan) hoàn toàn chính xác.
  • Bạn không hẳn đúng và người khác cũng chưa chắc sai.
  • Thế giới này còn nhiều điều mà bạn không biết.
Nếu như chăm đi đây đi đó, chịu khó học hỏi, bạn sẽ biết rằng:
  • Ở nhiều nước, khi tham gia giao thông, người đi bộ đi bên trái đường, lái xe ngồi bên phải (ngược lại với Việt Nam)
  • Ở nước ngoài rất nhiều người sẽ chọn nhà thuê, không phải vì họ không mua nổi nhà, mà để họ có thể đổi nhà bất cứ lúc nào.
  • Ở Hà Lan, Canada và nhiều nước khác, người đồng giới có thể kết hôn.
  • Thế giới này rất lớn, mà những thứ con người biết lại hữu hạn.
  • Càng là người không có tri thức, thì mới càng thích chỉ trích người khác.
Mỗi khi muốn phê bình bất cứ người nào, phải nhớ kỹ mọi người trên thế giới này, không phải ai cũng đều được trải qua những điều kiện như bạn đang sở hữu.

Mỗi người đều có lối sống của mỗi người, chúng ta không nhất thiết phải yêu cầu bản thân sống theo lối sống của người khác, cũng đừng cưỡng cầu lối sống của người khác phải hoàn toàn giống chúng ta. Muốn thế giới này đa dạng hóa thì phải tôn trọng mỗi một phần bất đồng.

Khi không phán xét người khác, bạn cũng sẽ thoải mái hơn với chính mình. Không cần để tâm đến lời đánh giá của người khác, mỗi người đều là cá thể độc lập, nhân sinh chung quy cũng cho ta tự mình nắm giữ, không cần phải so đo bấu víu, cứ thỏa thích sống theo cách của bạn, sống một cuộc đời đặc sắc có ý nghĩa.

Xin nhớ kỹ: Mỗi chúng ta đều có thể tỏa sáng mà không cần thổi tắt ngọn đèn của người khác!

ST.

Author Name

y

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Thiên Kim Blog. Được tạo bởi Blogger.